Truyện quản lý

3 truyện

ÁNH TRĂNG ĐẾN MUỘN

ÁNH TRĂNG ĐẾN MUỘN

Tác giả: Phương Trà

01 Nguyễn Song Nịnh và Lục Thanh Tri ba lần gặp mặt đã "định tình".   Lần đầu tiên tại hôn lễ của một người bạn, dựa vào gương mặt trời sinh cực phẩm, Lục Thanh Tri đã giành được một vị trí trong danh sách bạn bè WeChat của Nguyễn Song Nịnh.   Lần thứ hai ở bên ngoài phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, Lục Thanh Tri lười biếng tựa lưng vào tường, giọng điệu hờ hững: "Xác định rồi chứ, cùng tôi đi gặp phụ huynh, hôn sự này coi như quyết định xong."   Lần thứ ba tại Cục Dân chính, phông nền đỏ, hai người giống như một đôi bạn cùng bàn không mấy thân thiết, mỗi người tự đối diện ống kính, xa cách lạnh nhạt.   Lục Thanh Tri nhàn nhạt lên tiếng : "Nguyễn Song Nịnh, kết hôn cũng được, nhưng tuyệt đối không phát sinh tình cảm."   Song Nịnh vốn mắc chứng sợ đàn ông, lập tức thở phào nhẹ nhõm.   Vốn dĩ đây chỉ là một cuộc hôn nhân hợp đồng mỗi bên lấy thứ mình cần, lúc cô đề nghị ly hôn cũng vô cùng tiêu sái dứt khoát.   Lục Thanh Tri ngồi tựa trên sofa, đôi chân dài vắt chéo tùy ý, tàn thuốc giữa kẽ tay rơi rụng: "Nguyễn Song Nịnh, tôi có thể để em đi, em đừng hối hận."   Cô chém đinh chặt sắt đáp: "Không hối hận."   Sau đó kéo vali nhỏ nhanh nhẹn rời khỏi biệt thự nhà họ Lục.   Đợi đến khi đốm đỏ cháy tàn đến bỏng rát đầu ngón tay, Lục Thanh Tri mới thu hồi thần trí.   Anh dập tắt điếu thuốc, đè nén sự bực bội xuống đáy lòng, uống rượu cả đêm nhưng không say nổi, cho đến khi ánh ban mai mờ ảo xuất hiện, đầu óc vẫn vô cùng tỉnh táo.   02   Để đối phó với ông cụ Lục, hai người buộc phải chung sống một lần nữa.   Anh là ca sĩ nhạc sĩ đỉnh lưu vạn người mê, cô là bác sĩ tâm thần bình thường.   Vốn dĩ là sự khác biệt giữa hai người như một trời một vực.   Nguyễn Song Nịnh cẩn thận giữ vững ranh giới, dè dặt duy trì khoảng cách với Lục Thanh Tri, không chịu vượt rào nửa bước.   Cho đến khi có tay săn ảnh tung ra bức hình mờ nhạt, trong hình là Lục Thanh Tri giữa đêm lén lút gặp gỡ một người phụ nữ bí ẩn.   Giống như châm ngòi một vụ nổ, cả cõi mạng ầm ĩ, người hâm mộ điên cuồng truy vết.   Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, trên tài khoản mạng xã hội ngàn năm không hoạt động của Lục Thanh Tri bất ngờ đăng một tấm ảnh bóng lưng thanh mảnh xinh đẹp rõ nét với mô tả: "Không bí ẩn, đừng ồn ào nữa, đang theo đuổi."   03   Rất lâu về sau Lục Thanh Tri mới biết.   Lần gặp gỡ đầu tiên giữa anh và Song Nịnh vốn không phải ở tiệc đám cưới, mọi thứ đã bắt đầu từ sớm….    Trong con hẻm nhỏ bóng đêm mờ mịt, gió lạnh thấu xương, cả người Lục Thanh Tri chằng chịt vết thương, yếu ớt tựa vào góc tường.   Bất ngờ một cô bé xinh xắn mềm mại, trên người mặc một bộ váy voan trắng, đứng thẳng tắp trước mặt anh, ngón tay trắng nõn thon dài xòe ra, cất giọng non nớt: "Anh trai, tặng anh chiếc bánh ngọt nhỏ này."   Trong màn đêm u ám, Lục Thanh Tri ng ẩng đầu lên, nhưng trong mắt chỉ toàn là ánh trăng.

THỨ NỮ ĐỌC TÂM

THỨ NỮ ĐỌC TÂM

Tác giả: Trầm Thương Lục

1.Thịnh Thời Diên là một thứ nữ không mấy nổi bật trong đại phòng của danh môn thế gia họ Thịnh. Mẫu thân nàng vốn là danh kỹ trứ danh một thời của vùng Giang Nam, nhưng hồng nhan bạc mệnh, vừa sinh nàng chưa được bao lâu bà đã vội qua đời. May thay, khi còn nhỏ nàng được đích mẫu đưa vào chính viện nuôi dưỡng, trở thành cái bóng theo sau đích nữ cao quý Thịnh Cẩm Tâm. Người ngoài chỉ thấy nàng theo chân Thịnh Cẩm Tâm, y phục hoa lệ, dáng vẻ hiển hách, nào biết rằng đích mẫu đã sớm âm thầm định sẵn số mệnh cho nàng, buộc nàng phải trở thành thị thiếp của tỷ tỷ, chỉ bởi vì nàng mang một gương mặt nghiêng nước nghiêng thành, dung nhan kiều diễm thoát tục như tiên nữ. Thân là thứ nữ được nuôi bên cạnh đích mẫu, Thịnh Thời Diên hiểu rõ nhất nỗi khổ nhục và tuyệt vọng của phận làm thiếp, vì vậy khi vừa biết được ý định của đích mẫu, nàng đã sớm âm thầm mưu tính đường lui cho chính mình. 2. Năm xưa, để phòng khi bản thân qua đời, con cháu Thịnh gia mất đi chỗ dựa, bị các thế lực chèn ép, làm ảnh hưởng đến thanh danh tổ tông, Thịnh lão thái gia đã nhân lúc Thịnh Cẩm Tâm vừa chào đời, thay nàng ta định sẵn một mối hôn ước với Vương thị. Ở phía Nam có một nhánh của thế gia đại tộc kéo dài trăm năm vô cùng cao quý, họ Vương đất Lang Gia, là nơi cách kinh thành ngàn dặm xa xôi. Nào ngờ, Thịnh Cẩm Tâm vẫn cố chấp dây dưa với Tam hoàng tử, thậm chí còn thuyết phục phụ thân âm thầm ngả về phe hắn.Thế nên, khi thư sinh nghèo họ Tông Chính cầm tín vật tới cầu thân với Thịnh Cẩm Tâm, lại bị Thịnh lão gia khéo léo khuyên chàng tự mình từ bỏ mối hôn ước này. Nhưng trong mắt Thịnh Thời Diên, vị thư sinh này xuất hiện rất đúng lúc. Có lẽ, nàng có thể lợi dụng người này, thoát khỏi cái lồng giam mang tên Thịnh phủ. 3. Không lâu sau khi thành thân, đích nữ Thịnh Cẩm Tâm được như ý nguyện trở thành trắc phi của Tam hoàng tử, rốt cuộc nàng ta cũng bước lên con đường vinh hoa mà bản thân hằng mong ước. Còn Thịnh Thời Diên ở trong tiểu viện nhỏ với Tông Chính công tử, thật ra chẳng có gì đáng giá, nhưng lại khiến nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều so với ngày tháng ở Thịnh phủ. Dù khi ra phố bị nhị tỷ châm chọc mỉa mai, nàng cũng chỉ cười nhạt cho qua. Không lâu sau, trước mặt tất cả quan đại thần, Tam hoàng tử bị Hoàng thượng khiển trách, không còn chút mặt mũi nào, đã vậy hắn còn bị phạt tự mình đóng cửa suy nghĩ. Khi nghe được tin đồn, Thịnh Thời Diên đang thêu áo cho đứa nhỏ còn chưa chào đời. Nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân đang ngồi cạnh, cẩn thận tách từng hạt óc chó cho mình, môi cong lên một nụ cười dịu dàng, xinh đẹp đến nao lòng. 4. Tông Chính Quyết vốn là người không trọng chuyện tình cảm, chàng đồng ý cưới nữ nhi Thịnh gia, chỉ là để báo đáp ân tình suốt bao năm qua Vương thị đã cưu mang mẫu tử chàng. Chẳng ngờ Thịnh gia không muốn thực hiện mối hôn ước đó nữa, vậy chàng cũng không miễn cưỡng bọn họ làm gì. Cho đến khi thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ Thịnh Thời Diên xuất hiện, nhân lúc rót trà, vô tình dùng đầu ngón tay chạm vào lòng bàn tay chàng. Mi mắt Tông Chính Quyết khẽ cụp xuống, lần đầu tiên trong đời, chàng mới hiểu thế nào là… tê dại tận xương tuỷ.  

HAI THÁNG THỬ, MỘT ĐỜI YÊU

HAI THÁNG THỬ, MỘT ĐỜI YÊU

Tác giả: Nghiên Thừa Thư

Đêm đó mưa lớn, Dư Chi Nghênh nhặt được một người đàn ông say đến nửa tỉnh nửa mê trước cửa tiệm của mình. Anh mặc bộ vest cao cấp đắt tiền, dáng vẻ chật vật, nhưng khí chất tuấn tú nhã nhặn của người đó vẫn không giảm đi chút nào. Sau đó, vào một ngày nọ, anh đứng trước mặt Dư Chi Nghênh, đưa ra một yêu cầu: “Hẹn hò với tôi, thời hạn hai tháng.” Khi ấy, đôi mắt phượng lạnh lùng của anh cụp xuống, khóe mắt lộ ra vài phần u sầu, là dáng vẻ của người rất cần được yêu thương. Dư Chi Nghênh mềm lòng, liền đồng ý. Cô tưởng chỉ là diễn kịch cho có, ai ngờ đối phương lại muốn trải nghiệm nhập vai hoàn toàn. Những gì cặp đôi khác có, anh đều muốn có cho bằng được. Về sau, hai người cãi nhau, Dư Chi Nghênh đề nghị chia tay. Anh ta kiêu ngạo, không chịu cúi đầu, lạnh lùng bỏ đi. Kết quả là vài ngày sau, khi Dư Chi Nghênh từ bên ngoài trở về, đã thấy anh đứng trước cửa tiệm của mình, bị gió lạnh thổi suốt hai tiếng đồng hồ. - Nam chính gia trưởng | kiêu ngạo | chiếm hữu | muộn tao Cuối truyện có 3 màn play nhập vai, đừng bỏ lỡ ;)